Luân Tâm

50. bản nhạc buồn

(hiền thê huyết lệ thư)
Đêm đến em vui hay em buồn?
Mưa rừng gió núi có giữ hương?
Chim nào hờn dỗi không về tổ?
Cành lá mỏi mòn hết ngóng sương?
Nơi đó… đã xuân hay còn đông
Em đang áo trắng hay áo hồng
Đang ngồi ? Đang đứng ? Đang nằm ngủ
Trên bản nhạc buồn lạnh nước sông?
Sao chẳng về thăm những lối xưa
Những trưa giỡn bóng chiều đùa mưa
Nắng thêu hoa trắng trêu màu áo
Mưa được choàng chung một áo mưa?
Trôi nổi trên vầng mây tuổi thơ
Người xưa ẩn hiện khói xa mờ
Ngày xưa có rất nhiều Tiên Phật
Thương giúp người hiền đẹp ước mơ!
Hai đứa mình chỉ mơ nhỏ thôi
Ngày ngày chung bóng đêm chung đôi
Bao nhiêu hương mật cho nhau hết
Một phút một giây cũng không rời!
Bây giờ Tiên Phật đã đi xa
Trời đất ghen hờn tội tình ta
Em đi trăng lặn sao rơi mất
Anh sống dật dờ như bóng ma!


Đất đã khô cằn cây chết khô
Tìm đâu nguồn nước ngọt ao hồ?
Tàn hơi gom hết màu kỷ niệm
Vun đắp cho em một nắm mồ!
Rồi sẽ không còn gì nữa đâu
Em qua bể khổ hết buồn đau
An bình trong cõi trăng sao đẹp
Anh vẫn ru em thật ngọt ngào!
Còn cõi tình si cõi chiêm bao
Mình còn âu yếm không rời nhau
Mai kia lá rụng rừng thu chết
Tình vẫn nở hoa những kiếp nào…
Có phải mai già còn trổ bông?
Quê mình chắc cũng đã cuối đông?
Được mùa lúa đẹp vàng như áo
Chuối sấy tôm khô đợi bánh phồng?
Anh muốn bồng em thật nhẹ nhàng
Về thăm An Hiệp thăm Mỹ An (1)
Trời cao đất rộng đầy hoa mộng
Sao nỡ dấu mình trong khói nhang?
MD 07/06/05

 
Luân Tâm
(1) An Hiệp: một xã thuộc quận Hàm Long (Sóc Sãi) tỉnh Bến Tre là quê Ngoại vợ tôi.
Mỹ An: một Ấp (xã Mỹ Thạnh An) Quận Châu Thành Bến Tre, là quê Nội vợ tôi.
 

Được bạn: vdn 11.10.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "50. bản nhạc buồn"